Mặc Thu ngoan ngoãn ngồi trên xe.
Cậu chưa từng ngồi lên chiếc xe nào như vậy, rất sạch lại còn đẹp nữa, không có mùi xăng như trong ấn tượng của cậu, so với xe của ba thì cái xe này nhàn nhạt mùi thơm, rất dễ ngửi.
Mặc Thu nhìn người đàn ông trên ghế lái, hắn không quay đầu lại nhưng vẫn cảm nhận được ánh nhìn của cậu, hắn nhẹ giọng an ủi: "Đừng lo, bệnh viện cách đây không xa, rất nhanh sẽ tới nơi."
Mặc Thu bất giác lại dùng tay che vết thương lại, ngăn máu chảy xuống làm bẩn xe người ta.
"Đừng chạm vào." Người đàn ông ngăn cậu lại, "Tay cậu dơ."
Mặc Thu bối rối nhìn lòng bàn tay đầy máu và bụi bẩn của mình.
Mặc Thu được đưa đến bệnh viện. Đại sảnh sáng sủa, tráng lệ, đẹp hơn hẳn ngôi trường cậu từng thấy. Mặc Thu bị người đàn ông dẫn đi, ngoan ngoãn theo sau, thẳng đến khi thấy được vị bác sĩ trung niên mặc áo blouse trắng.
Bác sĩ định cắt tay áo để kiểm tra vết thương của Mặc Thu nhưng cậu lại lên tiếng: "Có thể không cắt được không ạ? Cháu có thể kéo tay áo lên."
"Sẽ đụng tới vết thương." Bác sĩ nhắc nhở.
"Không sao đâu ạ." Mặc Thu định kéo tay áo lên.
"Chỉ là cái áo thôi mà, không có cũng chẳng sao." Người đàn ông lên tiếng ngăn cản hành động của Mặc Thu.
Mặc Thu mấp máy, cậu không muốn cắt cái áo này, bởi vì nó là cái áo quý giá mà mẹ đã mua cho cậu, cậu ngước mắt lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ngoc-cung-co-the-duoc-nha-giau-cung-chieu-sao/3003840/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.