🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hoạ Mi nhìn dòng nước chảy xiết, nhìn những con thuyền nhỏ chở tre nứa, cát, xi măng…đang chậm chạp trôi trên mặt sông, lòng không khỏi dâng lên một nỗi buồn, hụt hẫng khó có thể diễn tả thành lời.



- Đôi lúc nhìn thấy xung quanh mình bạn bè ai cũng rất vô tư hết chơi, học, ăn, ngủ. Được bố mẹ nuông chiều nâng niu như trứng mỏng đến mức cơm không phải nấu, nhà không phải quét, quần áo chẳng phải giặt bao giờ. Sống không cần phải lo nghĩ tới ngày mai, có ra sao thì cũng đã có bố mẹ lo lắng, chu cấp tiền bạc, cơm áo, không lo bị đói khát…nên họ cũng chẳng hề biết trân trọng những đồng tiền mà bố mẹ kiếm ra.



- Thích gì là mua bằng được, lấy việc học ra để làm điều kiện uy hiếp bố mẹ, thích học thì học, thích chơi thì chơi. Con gái thì học nhiều làm gì tương lai lấy chồng thì theo phận nhà chồng ở nhà nội trợ, nuôi con cho tròn trách nhiệm. Con trai thì học nhiều làm gì tương lai đã có bố mẹ xin ột suất hiếm hoi nhờ ai đó có chức quyền ở công ty nào đó rồi, chạy thêm chút tiền là vào được liền à.



- Học giỏi, tốt nghiệp đại học danh tiếng vẫn thất nghiệp đầy ra kia kìa lại về làm ở công ty vơ vẩn như: may, dán bao bì ni lông,… Bây giờ đi xin việc mà chìa tấm bằng đại học ra thì người ta cũng loại từ vòng gửi xe nhá. Thủ khoa đại học còn phải về nhà bán trà đá vỉa hè nữa là. Nên bây giờ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-luoi-toi-yeu-em/2105586/chuong-140.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nhóc Lười, Tôi Yêu Em
Chương 140
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.