Buổi tối Hoạ Mi cùng Nhật Duy đem hết số cá buổi chiều câu được vừa nướng xong đem xuống dưới thuyền nhỏ có mui dưới mặt hồ vừa ngắm trăng vừa ăn cá nướng, thật sự rất thú vị, nghĩ vậy khiến Hoạ Mi cười suốt làm một đôi vợ chồng sống an nhàn ở đây có gì là không tốt chứ.
- Ngồi cẩn thận kẻo ngã đấy – Con thuyền nhỏ bập bênh Nhật Duy vội nắm chặt tay Hoạ Mi đỡ nhỏ ngồi xuống.
- Woa, còn có cả cơm lam nữa này – Nhìn thấy mấy ống nứa để dưới đáy thuyền Hoạ Mi không khỏi suýt xoa.
- Vậy mình mau ăn thử đi, để anh tách vỏ giúp em – Nhật Duy thấy Hoạ Mi vui vẻ như vậy trong lòng cũng vui theo cầm lấy một ống nứa cẩn thận tách ra để lộ phần cơm trắng bên trong.
- Em ăn thử đi xem có ngon không? – Nhật Duy đưa một nửa ống nứa đã tách chứa cơm cho Hoạ Mi cầm.
- Cơm lam ăn với muối vừng ngon lắm đó, anh cũng mau ăn thử đi – Hoạ Mi nếm thử liền cười tươi như hoa đưa phần cơm lam mình vừa ăn tới trước mặt Nhật Duy.
- Công nhận ngon ghê, anh từng nghe nói em mơ ước được một lần ăn cơm lam nên đã cất công chuẩn bị đó. Em thấy vui không? – Nhật Duy nếm thử xong nhìn Hoạ Mi trìu mến hỏi.
- Em vui lắm, hi, thực ra chỉ cần có anh kề bên là em thấy vui rồi. – Hoạ Mi cười rạng rỡ, ánh trăng chiếu rọi vào khuôn mặt bừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-luoi-toi-yeu-em/2105571/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.