Trong cuộc sống ai chẳng yêu thích chuyện cổ tích hoàng tử và công chúa, hai người yêu nhau và sẽ sống hạnh phúc bên nhau đến trọn đời nhi? Nhưng lại luôn nghĩ tất cả chỉ là một giấc mơ đẹp, hão huyền không bao giờ có thể thành hiện thực.
Hoạ Mi thì lại nghĩ khác chuyện cổ tích trên phim ảnh, sách vở là chuyện của người ta đâu có liên quan gì đến mình. Chỉ khi nào “Sống trong chăn mới biết chăn có rận”, rõ ràng nhìn thấy họ sống rất hạnh phúc, vui vẻ đứng ngoài ai cũng phải ngước mắt nhìn lên bằng ánh mắt ngưỡng mộ, sùng bái. Nhưng ai mà biết được ở sâu thẳm trong tâm hồn họ có thực sự hạnh phúc như những gì là ánh sáng hào quang rực rỡ đến chói mắt như đã thể hiện ở bên ngoài hay không? Hay chỉ là một vỏ bọc che giấu đi sự đau khổ, bế tắc, chán nản mà họ phải chịu đựng bấy lâu.
Ai cũng thích cái gì cũng đơn giản, nhẹ nhàng, hoàn toàn theo ý thích của mình. Nhưng cuộc sống thì không bao giờ có chuyện đơn giản, nhẹ nhàng như những gì mình mong đợi đâu. Nếu tất cả đều có thể biết trước, dự đoán được chính xác, sắp xếp một cách chu đáo, cẩn thận không hề có bất kỳ sai sót gì thì còn gì nữa gọi là thú vị nữa. Chẳng có con đường nào chỉ trải toàn hoa hồng mà không hề có chút chông gai, cũng chẳng có tâm hồn ai là phẳng lặng, êm đềm dễ hiểu như hồ nước trong suốt xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-luoi-toi-yeu-em/2105562/chuong-116.html