Từ lúc Hoạ Mi bắt đầu mắc bệnh trầm cảm cuộc sống lẫn sinh hoạt của Hoạ Mi hoàn toàn bị đảo lộn, một cô gái mới 16 tuổi cái tuổi ăn chưa no, lo chưa tới. Sống vô tư, hồn nhiên được đến trường đi học vui chơi cùng với bạn bè đúng với lứa tuổi của mình. Bỗng dưng gặp phải cú” sốc” tinh thần quá lớn rồi rơi vào trạng thái trầm cảm, cả ngày người cứ như người mất hồn. Không ăn, không uống, không cười cũng chẳng chịu nói thì không chỉ riêng với bản thân cô ấy mà với cả người thân, gia đình của cô ấy.
Thì đây đúng là một thảm hoạ, xã hội thì hiện đại, ngày càng tiến bộ đòi hỏi con người phải có trình độ kiến thức nhất định thì mới có thể tồn tại và sống sót được trong một thời đại đầy biến động, đấu đá tranh giành lẫn nhau đến sứt đầu mẻ trán. Tình cảm thì nhạt hơn cả nước ốc, tình nghĩa thì bạc hơn cả vôi. Cả một xã hội hầu như đã bị đồng tiền chi phối, biến con người thành nô lệ của nó. Đồng tiền trở thành vạn năng có thể hô mưa gọi gió làm đảo lộn tất cả các giá trị tốt đẹp mà con người đã xây đắp và gìn giữ hàng nghìn năm qua.
“Tiền là cái chi chi, tiền là mảnh giấy ghi số rõ ràng
Có tiền phú quý giàu sang, không tiền lắm cảnh cơ hàn điêu linh.
Có tiền bạn hữu chung tình, không tiền bạn hữu thờ ơ chẳng nhìn.
Có tiền anh nói em nghe, không tiền anh nói em chê anh tồi…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-luoi-toi-yeu-em/2105559/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.