🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi người ta có tình yêu mới…



Thì ít tai nhìn lại về…phía sau…



Để lau khô nước mắt…cho người ở lại…



Yêu đâu phải nói quên…là sẽ quên được ngay đâu!



Người ta thường nói:



Chỉ cần thấy người mình yêu hạnh phúc…



Thì họ cũng sẽ thấy hạnh phúc.



Nhưng thử hỏi trên đời này có mấy ai thực sự vui…



…Khi người làm họ vui…



Không còn ở bên cạnh họ nữa!



Tại bệnh viện Tuyết Linh, trong một căn phòng bệnh loại vip trên tầng 2 có một cô gái đang ngồi im bất động, ngơ ngác như người mất hồn nhìn ra phía cửa sổ bằng ánh mắt thẫn thờ nơi có tán cây bàng đang thời kỳ rụng lá. Từng chiếc lá nửa đỏ nửa vàng cuống khô héo, theo làn gió rời khỏi thân cây trôi nhẹ bồng bềnh trên không trung một vài vòng rồi rơi xuống mặt đất.



Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ, tâm trạng buồn thương ăn mòn tim gan như con sâu gặm nhấm dần chiếc lá từng chút, từng chút một, nước mắt muốn rơi nhưng lại chẳng thể khóc. Bởi khóc quá nhiều rồi, còn nước mắt nữa đâu để mà khóc nữa. Chẳng biết nghĩ gì cô chợt nở một nụ cười lạnh ngắt chẳng biết là cười vì vui, vì buồn, hay vì quá đau thương nữa…



Xung quanh bên trong căn phòng bệnh này toàn mùi thuốc khử trùng, cái mùi cô ghét nhất trên đời mỗi khi ốm toàn bị cha mẹ đưa vào đây điều trị. Chỉ ngửi thấy mùi thôi là sẽ thấy kim tiêm đâm vào da thịt đau nhói, vị thuốc đắng ớn lạnh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-luoi-toi-yeu-em/2105490/chuong-44.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nhóc Lười, Tôi Yêu Em
Chương 44
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.