48. Vậy hai người là Đường Tăng với nhện tinh rồi?
Gì?
Tần Lĩnh không hiểu.
Từ đầu đến cuối Đông Bối Bối chỉ nhìn Tần Lĩnh chăm chú, rồi tiến tới ôm anh.
Tần Lĩnh khoác tay sau lưng Đông Bối Bối, dịu giọng hỏi: "Hôm nay sao vậy?"
Tần Lĩnh giơ một tay lên nhìn đồng hồ, một tay vỗ về Đông Bối Bối, dỗ: "Ăn cơm nào."
"Trong nhà có gì ăn không? Không có chúng ta ra ngoài ăn."
Đông Bối Bối ôm dính lấy Tần Lĩnh, đặt cằm lên vai anh, "Không đói, không ăn."
Tần Lĩnh hầu như chưa từng thấy bạn đời của mình dính người thế này, anh vừa hưởng thụ vừa không khỏi cười hỏi lại: "Hôm nay sao thế?"
Rồi cưng chiều gọi biệt danh của Đông Bối Bối: "Bé lười?"
Đông Bối Bối nằm lên vai Tần Lĩnh: "Bé lười hỏi sếp Tần chút chuyện."
Tần Lĩnh ôm người trong lòng: "Ừm, em hỏi đi."
Lúc này Đông Bối Bối mới thẳng người dậy, nhìn Tần Lĩnh, suy nghĩ rồi nói: "Em nhớ lúc trước anh có từng nói với em, mấy năm trước khi anh hợp tác làm dự án Gemini với công ty Pháp, vì không có tiền nên mời một phiên dịch gà mờ về."
Tần Lĩnh nghe xong gật đầu, tự hỏi tại sao lại nói đến chuyện này.
Đông Bối Bối bám sát lấy: "Phiên dịch gà mờ kia, anh còn ấn tượng không?"
Tần Lĩnh suy nghĩ: "Vẫn còn, sao vậy?"
Đông Bối Bối: "Anh cảm thấy người ta thế nào?"
Thế nào?
Tần Lĩnh buồn bực, sao Đông Bối Bối lại hỏi phiên dịch kia?
Tần Lĩnh trả lời chung chung: "Cũng được."
Cái gì gọi là cũng được.
Đông Bối Bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-luoi-ket-hon/955997/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.