35. "Vợ ơi, anh khó chịu."
"Thất tình?"
Sở Hoài Nghiêm phản ứng một hồi mới hỏi: "Vợ ông chê một tháng 50 ngàn ít quá nên cuối cùng cũng muốn ly hôn với ông rồi?"
Tần Lĩnh: "..."
50 ngàn thì có gì sai hả?
Tần Lĩnh từ từ quay qua, bày vẻ mặt cạn lời 'vợ ông mới muốn ly hôn với ông'.
Sở Hoài Nghiêm vui vẻ: "Tôi có vợ tôi còn ngồi đây uống rượu làm kít gì?"
Nói tiếp: "Không ly hôn thì thất tình kiểu gì? À, ý ông là vợ ông không thích ông."
Sở Hoài Nghiêm vừa cầu hôn thất bại, đang là lúc mọi thứ đều lung lay, suy nghĩ lại chuyện đã qua, lúc lý trí vẫn còn đó.
Anh chàng đưa ý tưởng cho Tần Lĩnh: "Đầu năm nay, cưới vợ cưới được người mình thích đã là ngon rồi, chẳng lẽ còn ép người ta thích mình?"
"Ông không thấy tôi với Mẫn Hằng nói gì khi cầu hôn ở nhà ông à?"
"Chỉ cần em ấy gật đầu đáp ứng, thích tiền là được, tôi không cần em ấy thích tôi."
Tần Lĩnh không muốn nói lời vô nghĩa với 'kẻ thất bại' chỉ cầu hôn thôi cũng không thành.
Anh cắm đầu rót rượu.
Sở Hoài Nghiêm cũng cắm đầu rót rượu: Thất bại là mẹ thành công.
Thôi dẹp mẹ đi, cùng lắm thì cầu hôn lại lần hai!
Lần đầu tiên Tần Lĩnh 'thất tình', nỗi đau này có thể so với thung lũng của nhân sinh.
Anh, một người đã kết hôn, không có gì để nói với một cây gậy đến kết hôn cũng thất bại, uống rượu một lúc, hai người đàn ông rời khỏi quầy bar mỗi người một ngả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-luoi-ket-hon/955985/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.