34. "Giả sử như bây giờ anh đã yêu em." "Đừng chứ."
Nửa tháng sau Tần Lĩnh mới biết chuyện Đông Bối Bối không tin tình yêu, không thích được tỏ tình hay theo đuổi.
Vốn hôm đó Giả Thụy có việc muốn hỏi han quan hệ nên mời anh ăn cơm.
Tần Lĩnh đi.
Chuyện Giả Thụy muốn nhờ rất đơn giản, Tần Lĩnh cũng đáp ứng ngay.
Giả Thụy kính Tần Lĩnh một ly, cảm khái: "Tôi thật sự được hưởng ké anh Bối mà."
Tần Lĩnh đáp lại, lý do thoái thác cũng rất giữ thể diện cho Giả Thụy: "Anh có quan hệ tốt với Bối Bối là thế, chung phòng ký túc xá, Bối Bối ngày trước cũng được anh chăm sóc."
Giả Thụy cười xua tay: "Cũng không tính là chăm sóc đâu, anh em mà, đương nhiên là cậu ấy giúp tôi, tôi giúp cậu ấy."
Hai người nói chuyện về Đông Bối Bối.
Giả Thụy: "Anh Bối tốt tính, hiền lành, đừng nói tôi, hai người khác chung phòng có quan hệ bình thường với tôi cũng thích Bối Bối."
Tần Lĩnh nghĩ đến các bạn học cười cười nói nói trong khoa tiếng Pháp của Bối Bối.
Tần Lĩnh cười: "Mọi người đều rất thích em ấy."
Giả Thụy: "Đúng vậy, hồi đi học nhân duyên tốt lắm, người theo đuổi cũng nhiều."
Nói tới đây thì ngừng lại, cười ha ha, "Anh Tần đừng để ý nhá, tôi chỉ thuận miệng thôi."
Tần Lĩnh: "Không sao."
Giả Thụy nhớ tới trước kia, cảm khái: "Người theo đuổi anh Bối thật sự rất nhiều."
Giả Thụy: "Bên xây dựng bọn tôi được mấy đóa hoa chứ, hầu như ai cũng kéo tôi nhờ gửi thư tình cho anh Bối."
Tần Lĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-luoi-ket-hon/955984/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.