12. Một cái ôm nhẹ.
Ngày đầu tiên nghỉ việc, Đông Bối Bối không cần dậy sớm, cậu ngủ thẳng đến 9 giờ rưỡi mới dậy.
Sau khi tỉnh lại cậu nằm trên giường, dang tay dang chân, duỗi thẳng cái lưng lười vừa to vừa dài.
Đã!
Sau khi rời giường, Đông Bối Bối tàn tàn rửa mặt, lấy đồ ăn, tàn tàn ngâm cho mình tách hồng trà, cầm đến cửa sổ sát đất ở phòng khách, vừa uống vừa phơi nắng.
Phơi rồi phơi, Đông Bối Bối nhắm mắt lại thỏa thích cảm nhận phần nhàn nhã này, rất thoải mái, thoải mái đến mức từng lỗ chân lông trên cơ thể như được nở ra.
Giữa trưa, Đông Bối Bối ăn uống đơn giản, dù sao cũng không có việc gì làm, cũng không cần đi làm, cậu nằm trên sô pha nghịch điện thoại một lúc, sau đó nhắm mắt nghỉ ngơi 20 phút.
Buổi chiều, cậu đi qua căn nhà tân hôn bên kia.
Tất cả các thiết bị gần như đã được lắp đặt xong, đồ dùng cũng đâu ra đấy.
Cậu lại tiếp tục tàn tàn đi dạo khu bán đồ nội thất, mua đồ, mệt thì tìm cửa hàng ngồi xuống uống trà, lướt điện thoại.
Không cần phải ngồi buồn cả ngày ở văn phòng, càng không cần sáng 9 chiều 5, thời gian do cậu chi phối.
Sau một tuần thư thái thoải mái, bằng mắt thường cũng có thể thấy khí sắc của Đông Bối Bối được cải thiện, vẻ ngoài tuấn tú càng trở nên thanh nhàn, khí chất thần thái cũng ôn hòa tươi sáng hơn.
Tần Lĩnh thấy hết trong mắt, cũng hiểu được vì sao bạn đời trẻ tuổi của mình muốn nghỉ việc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-luoi-ket-hon/238959/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.