Nhỏ bước xuống lầu một hiện tượng trước mắt đã khiến nhỏ xuýt chút giật mình. Nó hôm nay thức rất sớm tối qua còn uống rất nhiều mà hình như là đàn nói chuyện điện thoại với ai thì phải.
- Trà gừng nè uống chút đi cho ấm cơ thể.
Nó không từ chồi cầm ly uống ngay.
- Tao ra ngoài chút ăn cơm trước đi.
- Khoan đã...mày chưa khoẻ định đi đâu.
- Tao đang rất khoẻ nếu tao không làm gì tao sẽ điên mất.
Nó đang rất muốn điên đây còn về thân phận của nó để người khác mặc sức nói nó không để cho ông ta yên. Dám lung lay lòng nó nếu đó không phải ba ruột nó vẫn trả thù nhưng nó cho người điều tra họ chính là ba mẹ nó mối thù giết cha mẹ không đội trời chung.
- Được đi sớm về sớm.
- Tao chưa yếu đuối đến vậy yên tâm.
Nó là ai chứ một đứa không sợ trời không sợ đất chỉ bị phản bội thôi mà dù gì nó vẫn phải sống đến ngày tất cả người đã khiến nó phải chịu nông nỗi này đều phải trả giá.
........
Nó lại một lần nữa trở về căn nhà đó từ ngày hai mẹ con đó ra đi ở đây rất yên tĩnh. Thu Thu rất nhanh ra mở cửa cho nó
- Con đến rồi lâu rồi không gặp con chững chạc hẵn.
- Con lớn lắm rồi bây giờ con có thể làm những gì con muốn không cần phụ thuộc ai nữa.
- Con bé này hôm nay đến làm gì đây.
Nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-lanh-lung-toi-se-mai-mai-ben-canh-em/2254418/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.