Hắn mở cửa phòng, mọi thứ trang trí như cũ, tên này cũng gọi là ngăn nấp đó, mọi thứ rất gọn gàn. Hắn lại phía tủ có hộp màu đen, lấy ra vật gì đó thì ra đó là đồng hồ của nó. Hắn tiến gần nó hơn, hắn tiến một bước nó lùi một bước, ước chừng gần tới bức tường nó lên tiến.
- Đã có ý muốn trả còn muốn giở trò gì
- Có sau, anh không nghĩ vậy.-bộ mặt ngây thơ vô số tội.
- Nhưng tôi lại nghĩ vậy.-nó nhanh tay giật đồng hồ.
- Tại sau lại là tôi rồi.-hắn nhìn nó.
Nó nhớ lại, đúng ha bị nhầm rồi. Có phần không quen lắm, như thế có phần không thích nghi kịp.
- Ờk thì tôi không em phiền chết mất.-nó hét với hắn.
- Tập từ từ đi vợ yêu.-hắn nói ý tứ rất rõ.
- Vợ cái đầu nhà ngươi.-nó cóc đầu hắn, hắn vin lại nhăn mặt rất đau.
- Đau em sẽ là vợ anh đó là định mệnh.-hắ lạnh giọng tạo người đứng cạnh cảm giác đóng băng.
- Em nói tất cả tại anh.-nó đỏ mặt chạy ngay ra ngoài.
Dễ thương quá đi mất, hắn càng nhìn càng buồn cười, nó đã dần trở về như trước, biết bày tỏ cảm xúc hơn trước rồi.
•••••••Mấy ngày sau••••••
Nhìn lại thời gian trôi qua khá nhanh, ngày mai nó nhỏ và cô phải thu dọn trở về nhà nó chuẩn bị buổi tiệc sắp tới, cũng để hợp giao với nhiều công ty hơn.
- Tôi nói tại sau các cô phải rởi đi, tổ chức tại đây không tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-lanh-lung-toi-se-mai-mai-ben-canh-em/2254357/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.