Nó dẫn hắn đến cánh đồng xa ngoại ô, có thể nói một vùng quê, cánh đồng đã cắt hết lúa, toàn là rễ cây lúa rất rộng, chính là địa điểm thuận lợi thả diều. Hắn nhìn nó ánh mắt đầy mất mát của nó.
- Đừng nghỉ lung vì lâu rồi không chơi trò này tự dưng muốn chơi lại thôi.-sau một lúc tự diễn hắn không trả lời
- Nè làm gì đơ người vậy.-nó quơ tay trước mặt hắn không lẽ lúc nào hắn cũng vậy làm gì trước mặt con gái ak nó quay đi.
- Anh chỉ đơ khi đứng trước mặt em nên yên tâm đi.-hắn tỉnh người nhìn nó tràn đầy ý cười.
- Dẹp ngay đi hôm nay là anh nợ tôi, thả đi.-nó đưa hai diều cho hắn.
- Cái j.-hắn ngạc nhiên nhìn nó.
- Tôi biết loại công tử như anh biết thả mới một vấn đề, năn nỉ tôi đi.-nó ra vẻ ta đây.
- Được thôi em đừng khi dễ tôi.-hắn giật phăng con diều.
Hắn bắt đầu ra tay diều bắt đầu lên dần dần và rất là cao, nó trợn tròn mắt nhìn tưởng được lên mặt ai nhờ "sau hắn biết ta" nó nhìn hắn chạy như điên. Tốn không ít công sức cuối cùng cũng thành công.
- Đây trò gì tốn Klo hết sức.-hắn ngồi xuống.
- Đứng lên, đang mệt ngồi xuống không được đâu.-nó kéo hắn đứng dậy.
- Em lo cho tôi.-hắn không đứng, với người khác không với nhưng với Nhật Phong có chuyện gì đã quan trọng.
- Ai bảo bao giờ thôi tôi thả con diều kia cho.-nó cầm diều bướm.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-lanh-lung-toi-se-mai-mai-ben-canh-em/2254335/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.