Tuy có lúc nó khắc khe, khó khăn với hai nhỏ nhưng nghĩ lại đều là muốn tốt cho hai nhỏ. Chỉ giúp hai nhỏ mạnh mẽ hơn thôi. Nhưng thật là "mầy đã mạnh mẽ quá rồi" nhỏ nghĩ.
••••••••••••Trong bệnh viện••••••••••••
Hắn ngồi chờ trước cửa phòng cấp cứu. Tim hắn như thắt lại lúc này hắn rất đau, như không thở nổi, hắn chỉ biết ngồi một chỗ chờ mà thôi. Bác sĩ cứ ra ra, vào vào làm hắn rất lo lắng cho nó. Từ phía sau, hắn mạnh bạo túm áo bác sĩ hét lớn.
- Cô ấy có mệnh hệ gì tôi không tha cho ông.-hắn nhấn mạnh từng chữ.
- Dạ, tôi biết phải làm gì chủ tịch yên tâm đi.-bác sĩ cung kính hắn (tyty:bệnh viện này cũng là một phần tài sản của hắn nha. Do vốn đầu thư rất nhiều nên tất nhiên, chính là chủ tịch bệnh viện này.
- Đi đi.-hắn buông tay ra, ông ta chạy thẳng vào phòng cấp cứu của nó, nếu xãy ra chuyện gì thì công việc của ông ta sẽ bay mất cả cái mạng già này.
Lúc này hai nhỏ, cậu và anh cũng chạy tới.
- My ơi! Mầy sau rồi, mầy phải không sau đó, mầy có nghe không.-nhỏ hét lớn.
- Em bình tĩnh lại đi, bình tĩnh....bình tĩnh...sẽ không sau đâu.-cậu chạy tới ôm nhỏ thấy nhỏ như vậy cậu thật không đành lòng.
- Mầy có chuyện gì tao biết làm sau, tao xin lỗi, tất cả tại tao mà.-nước mắt cô chảy như mưa, cô tự tránh bản thâm mình.
- Lỗi không phải tại em, không phải... em yên tâm đi.-anh vừa nói vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-lanh-lung-toi-se-mai-mai-ben-canh-em/2254203/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.