Kha Ngải thực sự bị hai tiếng "anh dâu" kia của Lâm Hư Vũ làm cho giật mình, sặc nước canh mà ho sù sụ.
Kiều Lâm Triệt vội vàng vỗ vỗ lưng Kha Ngải, giọng điệu lo lắng nói: "Cẩn thận một chút."
"Ư hừm!" Kha Ngải ho khan hai tiếng mới khôi phục lại.
"Lâm tiểu thư, cứ gọi em là Kha Ngải đi ạ."
Lâm Hư Vũ nhìn Kiều Lâm Triệt, sau đó nhìn Kha Ngải.
Vành tai Kha Ngải lại đỏ lên, quả nhiên là một bé thỏ con.
"Hay là, gọi bé đáng yêu được không?" Lâm Hư Vũ thăm dò hỏi Kha Ngải.
Kha Ngải đang muốn trả lời, lại bị Kiều Lâm Triệt chiếm trước, ngữ khí bá đạo: "Không được!"
Kha Ngải lúc này không còn gì để nói, chỉ có thể cúi đầu im lặng uống canh, cố gắng không nhúng tay vào bất cứ chuyện gì giữa hai anh em Kiều Lâm Triệt và Lâm Hư Vũ.
"Thật keo kiệt, cảm ơn anh họ" Lâm Hư Vũ giọng điệu khinh thường nói, "Anh quá độc đoán!"
Kiều Lâm Triệt phớt lờ ánh mắt u oán của Lâm Hư Vũ, tiếp tục gắp đồ ăn cho Kha Ngải.
Đối với Kha Ngải mà nói, cuối cùng thì bữa tối khó xử ngột ngạt này cũng kết thúc. (đọc tại wattpad @EmmaS113)
"Lên lầu trước đi, tôi cho người chuẩn bị cho em một gian phòng, nhìn xem có thích không." Kiều Lâm Triệt dẫn đường.
Kha Ngải ngoan ngoãn đi theo sau.
Phòng của cậu ở cạnh Kiều Lâm Triệt, không biết có phải Kiều Lâm Triệt cố ý sắp xếp hay không.
Khoảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-khoc-nhe-that-thom/2560928/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.