Kha Ngải: "Anh..."
Kiêu Lâm Triệt: "Anh cái gì mà anh? Là chính em nói muốn cảm ơn mà, sao nào, định nuốt lời hửm?".
Kha Ngải mặt càng đỏ hơn: "Nhưng mà, nhưng mà cảm ơn cũng không phải như vậy!".
Kiều Lâm Triệt nghe cậu nói, giống như suy nghĩ một chút: "Cũng đúng, không nhất định phải là em hôn tôi".
Kiều Lâm Triệt vừa dứt lời, liền nhanh chóng hôn Kha Ngải một cái: "Tôi hôn em cũng giống như vậy".
Kha Ngải đột nhiên bị Kiều Lâm Triệt tấn công không kịp trở tay, trừng mắt ngơ ngác mà nhìn anh.
Nội tâm Kha Ngải: Mất mặt quá đi aaa! Muốn chết tại chỗ, đừng ai hỏi tui (。>﹏<。)
Kiều Lâm Triệt cũng biết không thể bức người tới đường cùng, nếu không bị phản tác dụng thì không tốt cho lắm, mặt đầy ý cười mà xoa xoa tóc cậu: "Giờ em cảm ơn xong rồi nhé".
Cô gái ngồi đối diện Kiều Lâm Triệt: đừng hỏi tại sao nước mắt từ trong miệng chảy ra, lần đầu được ở gần cp, lại còn là cái tình tiết này nữa! =))
Kha Ngải biết rõ rằng cậu không chống đỡ nổi sự trêu trọc này của Kiều Lâm Triệt.
Cậu không thể tiếp tục ở đây được, phải chuồn thôi, nếu không chắc chắn sẽ làm gì đó tổn hại đến hình tượng của mình, vì vậy cậu ngượng ngùng kéo Hà Ân rồi vội vàng rời đi.
Phản ứng của Kha Ngải khiến Kiều Lâm Triệt phải bật cười, nhìn bộ dạng thất thố của cậu, tự lẩm bẩm một mình: "Thỏ con đều dễ thẹn thùng như vậy sao?".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-khoc-nhe-that-thom/2560904/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.