Khôi Nguyên cầm đồng hồ bấm tốc độ cho lượt chạy của từng người. Anh đã mượn đường chạy ngoài sân bóng và các rào chạy của đội điền kinh để tạochướng ngại cố định cho cả đội luyện tập. Việc di chuyển bóng trong thời gian bắt buộc qua các chướng ngại vật thật sự khó khăn. Ban đầu cácthành viên trong đội cảm thấy cách luyện tập này chỉ thích hợp với bóngđá, nhưng khi tập rồi lại thấy rất hiệu quả. Tốc độ di chuyển cải thiệnvà khả năng điều khiển hướng bóng theo các khúc cua gấp vẫn dính bóngtiến bộ lên rất nhiều.
Cả đội đang luyện tập thì Mai Phương với khuôn mặt hớt hải chạy đến.
“S.ư..huynh…! Hiểu..Hân…có chuyện rồi…, mau quay lại… sân tập trong nhà ngay.”
Mai Phương có vẻ chạy rất nhanh đến đây nên nhịp thở rất gấp, nói không rahơi. Nói xong liền kéo tay Khôi Nguyên chạy theo mình.
Khôi Nguyên trước khi bị kéo theo cũng chỉ kịp nhắn các thành viên trong đội.
“Các em cứ luyện tập tiếp, lát tôi quay lại.”
Vũ Phong lúc đó cũng đứng ngay gần, đang nghỉ uống nước. Nghe thấy MaiPhương nói Hiểu Hân có chuyện nên cũng vội vã chạy theo sau.
MaiPhương trước lúc đó đang ở sân bóng, cô quay về sân tập trong nhà đểlấy thêm nước và khăn cho đội. Lúc đến gần đến cửa khu nhà thì thấy LệChi và hai người bạn đứng ngay cửa.
“Mày chắc trong sân chỉ còn mỗi mình nó chứ?”
“Mày yên tâm, tao đã theo dõi mấy hôm rồi. Giờ này cả đội đang ngoài sân bóng, còn mỗi mình nó ở đây dọn thôi”
“Mày ở đây cảnh giới để tao cùng con Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-hay-doi-anh/95952/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.