Hiểu Hân vừa ngủ dậy, mặc dù đêm hôm qua cô ngủ rất ít, nhưng cô lại thấytinh thần của mình rất tỉnh táo. Có lẽ do tâm trạng phấn khích và hạnhphúc, đã khiến cô không tài nào ngủ nổi.
Hiểu Hân ngồi tại giường hồi tưởng lại chuyện tối qua, nghĩ đến thôi cô đã thấy con tim mìnhđang đập rộn ràng. Hiểu Hân cảm thấy buồn cười vì anh đã ở bên cô suốtbuổi tối, vậy mà khi tiễn cô về đến cửa anh vẫn tham lam không muốn dờicô. Cô phải nói mãi anh mới chịu dời đi, nhưng trước khi đi cũng phảitrèn ép đôi môi cô một trận. Hiểu Hân nghĩ đến nụ hôn đó, mặt đã cảmthấy nóng bừng. Cô vùi mặt vào gối như muốn che đi nỗi xấu hổ.
Thực ra không chỉ Khôi Nguyên mà ngay cả Hiểu Hân cũng cảm thấy thời gianbên nhau sao lại trôi qua quá nhanh. Anh vừa đi là cô đã thấy nhớ nhungluyến tiếc rồi, cô không ngờ mình khi yêu cũng trở nên nồng nhiệt nhưvậy.
Tiếng chuông điện thoại vang lên khiến Hiểu Hân giật mình cô ngồi thẳng dậy, cô với tay tìm kiếm điện thoại trên đầu giường. Tìmđược điện thoại cô đã thấy ngay tin nhắn của anh gửi tới.
[Em dậy chưa? Tối qua anh nhớ em nên chẳng ngủ được]
[Em cũng dậy rồi] Hiểu Hân nhắn lại. Trên khuôn mặt cô rạng ngời hạnh phúc
[Chuẩn bị đi, lát nữa anh qua đón em đi làm]
Hiểu Hân đang định bấm tin từ chối, vì cô vẫn chưa muốn công khai quan hệcủa họ với mọi người. Khôi Nguyên đã gửi tin nhắn đến trước cả cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-hay-doi-anh/3269312/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.