Hiểu Hân ngồi sau yên xe Khôi Nguyên mà mắt cứ díu lại. Cả buổi sáng đếntrưa, cả đội liên hoan ăn uống ầm ĩ, chưa kể Mai Phương kéo cô đi thamquan hết chỗ này đến chỗ kia, mỏi nhừ cả chân. Lúc mới lên xe đi về Hiểu Hân vẫn còn tỉnh táo vì có Mai Phương nói chuyện dọc đường. Khi cả nhóm chia tay mỗi người một ngả về, thì đoạn đường này chỉ còn mỗi Hiểu Hânvà Khôi Nguyên. Hiểu Hân buồn ngủ không cưỡng lại được liền giựt lưng áo Khôi Nguyên
“Chú cho dừng xe ở trạm xe buýt đi, tôi đi xe buýt về cũng được.”
Nghe giọng nói có chút buồn ngủ của Hiểu Hân, Khôi Nguyên dừng xe lại.
“Sao buồn ngủ hả, hay dừng xe ở đây anh bắt taxi cho em về, em đi xe buýt không an toàn nhỡ ngủ quên qua cả bến thì sao.”
Hiểu Hân xuống xe liền ngồi xổm xuống, lấy hai tay ôm gối, gục đầu xuốngmuốn ngủ. Hiểu Hân có tật về ngủ, hễ có cơn buồn ngủ là không sao cưỡnglại được, cho dù đã uống cả coffee lẫn trà cũng không sao tỉnh táo được.
Khôi Nguyên mở máy di động gọi, lát sau có một chiếc taxi tới đón. KhôiNguyên mở cửa xe cho Hiểu Hân vào sau đó yêu cầu tài xế mở cốp xe phíasau để nhét xe đạp vào.
Hiểu Hân tựa đầu lên cửa xe định ngủ thì thấy cửa xe đối diện mở Khôi Nguyên bước vào.
“Chú không phải đi cùng tôi đâu, tôi tự trả tiền xe được.”
Khôi Nguyên cười ghé vào tai Hiểu Hân nói nhỏ.
“Em có biết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-hay-doi-anh/3269291/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.