Chương 20
Trợ lý Chu đánh rơi thỏi son, định quay lại lấy, không ngờ hai người kia vẫn còn đang nói chuyện, nên cô lặng lẽ đứng nghe trộm. Nghe xong thì chẳng dám vào lấy nữa, nhón chân vội vã bỏ trốn, sau đó điên cuồng nhắn tin cho trợ lý Triệu, than phiền về sự lạnh lùng vô tình của sếp.
Chu Như Nhất: Trời ơi, Liên Thiên Tuyết thật sự chưa bao giờ coi Tư Chiêu là người!
Triệu Lễ: Cậu yên tâm, anh ta cũng không coi chúng ta là người đâu.
Triệu Lễ: Tư Chiêu ít nhất còn là thú cưng, chúng ta thì chỉ là trâu ngựa, bị buộc ngoài cửa không cho vào nhà.
Chu Như Nhất: Trời ơi!
Triệu Lễ: Cô ngạc nhiên à?
Chu Như Nhất: Trước đây tôi còn nghĩ ít nhất chúng ta cũng là thái giám chứ.
Triệu Lễ: Không sao, trâu ngựa bình thường cũng bị thiến rồi.
Trợ lý Chu nghĩ lại thì thấy đúng thật, bản thân là trâu ngựa mà lại lo lắng về vị trí của thú cưng. Người ta ở trong nhà không bị gió táp mưa sa, có đồ chơi và ổ nhỏ êm ái. Hơn nữa, Tư Chiêu có khi cũng muốn làm thú cưng, thiếu gia còn nghĩ rằng chúng ta trâu ngựa lo lắng quá nhiều: "Làm thú cưng thì sao chứ? Tiền bạc đều đổ vào tôi, các người có không?"
Nhưng trợ lý Chu không ghét Tư Chiêu, vì người bị gọi dậy lúc nửa đêm để xử lý tai nạn giao thông không phải cô, cô chỉ được hưởng những lần trà chiều và đồ ăn vặt thôi.
Chu Như Nhất: Nhưng nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-gay-hoa/3702877/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.