Chương 17
Tư Chiêu hiếm khi thấy anh trai để lộ cảm xúc như vậy, cậu vuốt phẳng lại áo, đầu óc rối bời với hàng loạt lý do để giải thích, rằng cậu không có làm gì với anh Thiên Tuyết, cũng không định yêu đương với Liên Thiên Tuyết. Cố Tân Diệp biết điều bèn kiếm cớ đi ra ngoài mua đồ. Tư Chiêu gọi giật lại, vì không biết làm sao để đối mặt với anh trai.
"Hai người muốn cưới thì cứ cưới, em không phản đối nữa..." Tư Chiêu buồn bã nói: "Còn chuyện của em với anh Thiên Tuyết, em tự xử lý được."
"Em định xử lý thế nào?" Tư Hòa hỏi.
Tư Chiêu suy nghĩ một lát: "Thì... giữ quan hệ tốt với anh ấy, để anh ấy không tính toán với anh nữa."
Cố Tân Diệp thấy buồn cười, nhưng nhìn thấy Tư Hòa không cười, anh cũng kiềm lại.
Tư Hòa không chế giễu em trai vì sự tự tin mù quáng, anh nắm lấy tay trái của Tư Chiêu, chạm vào ngón áp út và ngón út của cậu: "Em phải nhớ thật kỹ những lúc anh ta đối xử tệ với em, hiểu không?" Anh luôn phải nhắc Tư Chiêu về những nỗi khổ mà cậu từng chịu đựng ở nhà máy cũ, lúc ấy khóc rất dữ dội, bây giờ vết thương đã lành thì quên mất đau, chẳng những không xấu hổ mà còn tự hào.
Tư Chiêu cũng liếc nhìn tay mình, cậu đã quên mất cảm giác đau như thế nào, chỉ còn nhớ sau đó anh Thiên Tuyết đối với cậu hết mực chiều chuộng, thậm chí còn đưa thẻ của Xuân Dung Phủ cho cậu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-gay-hoa/3702874/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.