Edit: Can – Chan
Tháng Ba, một ngày thứ bảy nào đấy, ông mặt trời to tướng chình ình ngoài cửa sổ, thời tiết đẹp đến phát ngây.
Trong cửa sổ một căn phòng riêng rất bình thường của một đứa con trai có hai anh bạn đẹp giai lai láng đang ở chung. Nói bọn họ đang tán gẫu chi bằng nói một đứa đang lên cơn tự sướng lảm nhảm.
“Tiểu Tường, hôm nay là sinh nhật của anh đó.” Một bạn giai mặt gian ác, chướng mắt còn hơn đống phân đang lăn qua lăn lại trên giường người kia.
Sinh nhật? Hẳn hôm nay là ngày thích hợp để đưa tang, an táng đây. Quăng cho thằng kia cục lơ, nó ngồi vào bàn học, vội vàng xem tài liệu cần giải quyết trên máy tính.
“Em không định tặng quà cho anh hử?” Giọng tên kia nghe có chút phấn khởi, giống như không tặng quà là chuyện đại hỉ, “Cứ coi em như món quà tặng anh nhoé!”
Không chịu nổi cái thằng đang tự thẩm du tinh thần kia nói nhảm, nó lạnh lùng tiếp lời, “Tôi rất thích sáng kiến biến ngày sinh của anh thành ngày giỗ.” Da mặt cái tên nham nhở này dày bao nhiêu xen-ti nhỉ? Trương Khải Tường nhướn đôi mắt có hàng mi dài lên nhìn đứa có da mặt còn dày hơn da chân chưa từng thấy của nhân loại.
“Em chịu cho anh khai bao trước khi chết nhoé? Nếu em chịu, anh rất sẵn lòng đón nhận món quà sinh nhật của em” Cu cậu mặt dày trả lời, “Hôn một tẹo sờ một tý cũng cự nự, có chọt một chút cũng đâu mất miếng thịt nào. Quan hệ chúng mình trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-dang-yeu-cung-truong/1310020/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.