Tuyết Úc gà gật thật lâu, bất giác tỉnh giấc. Cậu vẫn mơ màng buồn ngủ, đầu óc hỗn độn nhìn quanh cố phân biệt cảnh sắc lạ lẫm. Cậu đang nằm trên chiếc giường gỗ đơn sơ đặt cạnh tường đất. Trên bụng là chiếc thảm mỏng, cạnh gối đầu là chiếc áo khoác ngắn tay cậu làm bẩn lúc sáng. Lập tức cậu ý thức được đây là giường của Trình Trì.
Gã nông phu ngốc nghếch có chút lo lắng, sợ Tuyết Úc ngồi ngủ mỏi cổ liền bế tiểu quả phu nhỏ nhắn đến giường ngủ trong phòng mình. Khuôn mặt yên tĩnh dán lên gối đầu, trên thảm đắp cho cậu chiếc thảm mỏng. Nhìn cậu ngoan ngoẵn nằm ngủ trên giường mình, cùng đồ vật của hắn kề cận như vậy, tựa như vợ nhỏ của hắn...
Hầu kết Trình Trì lăn lăn, hắn biết nếu nói ra sẽ lại khiến Tuyết Úc tức giận nên chỉ dám ở trong lòng trộm nghĩ. Nếu cậu thật sự là vợ nhỏ của hắn thì tốt rồi.
Nếu vậy hắn sẽ không sợ cậu giận dỗi không cao hứng khi hắn hôn hôn. Còn có thể hơn thế nữa, buổi tối muộn sau khi hôn xong, còn có thể lấp đầy bụng nhỏ...
Tuyết Úc nằm trên giường nhíu mày. Cậu ngửi thấy khí vị dày đặc của nam nhân bao quanh lấy mình. Thế nhưng thân thể mỏi mệt không có chút sức lực, cậu chỉ bèn nhìn sang người đàn ông đang đứng phát ngốc ở đầu giường bực dọc gắt: "...Đừng có nhìn."
Trình Trì nghe lời thu hồi ánh mắt. Hắn đem ấm trà đặt lên bàn cạnh giường rồi vươn tay kéo chiếc chăn mỏng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-dang-thuong-sut-dau-me-tran-o-tu-la-trang/3370606/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.