Tuyết Úc đần người ra.
Hình như, cậu xuyên vào thế giới xã hội pháp trị mà nhỉ? Sao lại có người ngang nhiên bắt cóc giữa thanh thiên bạch nhật thế này? Có lẽ nào là do nguyên chủ trước kia đã đắc tội ai đó nên bị tính sổ chăng?
Thiệt ra, với cái tính cách hống hách ngang ngược của nguyên chủ, nếu có đắc tội ai đó thì cũng chẳng có gì lạ. Nhưng bây giờ, người phải trả nợ lại chuyển thành cậu. Âu cũng là cái số.
Không lẽ... nhiệm vụ còn chưa xong mà cậu phải đi lãnh cơm hộp sớm vậy sao?
Thế nhưng trái ngược với suy nghĩ của cậu. Tuyết Úc vừa lên xe, lực đạo mạnh mẽ của nam nhân liền buông lỏng ra. Người đàn ông vòng qua cậu đóng sầm cửa sau lưng. Cậu tựa người vào cửa xe, tim đập như nổi trống, hai chân run rẩy.
Thật đúng lúc, hệ thống xuất hiện an ủi cậu: [Ký chủ đừng sợ, là Trần Diên. Hắn ra sẽ không làm hại cậu nha.]
Nghe thấy cái tên này, hai hàng mi run rẩy của thiếu niên liền cụp xuống. Người này, cậu biết.
Cha của nguyên chủ là Bùi Dĩ Hoàn, vẫn thường xoi mói chuyện con trai yêu thích đàn ông, khiến cho Tuyết Úc cảm thấy vô cùng phiền phức. Sau một lần cãi nhau, cậu ta liền mang theo tiểu tình nhân của mình ra ngoài sống. Thẻ bị cha đóng băng, nguyên chủ chỉ có thể dùng số tiền mặt ít ỏi của mình thuê một căn chung cư nhỏ.
Hai cha con sĩ diện, chẳng ai chịu thua ai. Nhưng phận làm cha mẹ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-dang-thuong-sut-dau-me-tran-o-tu-la-trang/2790264/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.