Ánh mắt va vào nhau, tia lửa xèn xẹt.
Khoé miệng Phó Dương rũ xuống. Hắn không biết là mình nên khen thằng nhóc này nghé con không sợ cọp không nhỉ?
"Mày dùng thân phận gì để nói lời này? Tiểu tình nhân của Bùi Tuyết Úc?"
Ung dung nhàn nhã, người đàn ông treo bộ dạng giỡn cợt mỉa mai trên gương mặt đẹp trai. Giọng nói của hắn trong phòng bệnh vắng lặng càng như vẳng vọng nhiều lần. Vết thương trên người đau âm ỉ, nhưng trong lòng cũng nhức nhối chẳng kém, Tạ Thanh Vân rơi vào trầm mặc. Anh cất tiếng đầy gian nan.
"Cậu ấy không thích người khác chạm vào mình."
Phó Dương cười lạnh, lại muốn châm chọc mỉa mai kẻ này thêm một phen. Thế nhưng đầu nhỏ trên đùi hắn bỗng chuyển động khiến cả hai người đàn ông đều tức khắc im lặng.
Thanh niên tóc đen đang yên tĩnh ngủ trên đùi Phó Dương dường như bị tiếng ồn đánh thức. Cậu liếm môi, nhẹ nhàng cọ đầu lên "cái gối" không mấy êm ái bên dưới. Như thể vẫn đang nằm trên dường ngủ của chính mình, một chốc sau đôi mắt ngậm nước mới mở to.
Ngẩng mắt nhìn hầu kết người đàn ông đang không ngừng chuyển động, cũng chẳng thèm nhận rõ đó là ai, cậu ngồi dậy nhấc môi.
"Nước."
Vẻ kiêu ngoại cường thế của người đàn ông như chưa hề tồn tại, Phó Dương lúng ta lúng túng ậm ừ, với tay lấy ly nước bàn bên đưa cho cậu. Là hắn rót cho chính mình, nhưng còn chưa kịp uống.
"Lạnh quá. Để lại đi."
Chàng trai như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-dang-thuong-sut-dau-me-tran-o-tu-la-trang/2790248/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.