– BiỂU ca ơi, biểu ca đâu rồi.- một cô gái trẻ, người khá nhỏ nhắn toát lên vẻ cao quý nhìn là biết con nhà quyền thế, tay chân như liễu trên cành đung đưa trước gió, có mái tóc đen nhánh và óng ánh , mày liễu mắt phượng, môi nhỏ nhắn, nụ cười có lúm đồng tiền, giữa trán có đính ngọc trông thật kiêu sa và thật đáng yêu vô cùng. Nàng là Bảo Ngọc, là cháu cưng của hoàng hậu và cũng là thái tử phi tương lai. Nàng đi khắp nơi, lục loại quanh cung thái tử để kiếm chàng(là người trong mộng nàng từ nhỏ và cũng là phu quân tương lai của nàng)
– Thái tử phi tương lai, thái tử phi, chúng thần sẽ đi kiếm thái tử, xin tử phi đừng làm loạn nữa ạ, nếu thái tử biết sẽ giết chúng tôi mất.- một mama quỳ xuống cầu xin
– Cái gì người nói ta làm loạn ư? Bảo Ngọc có tính khí ngang ngược, chịu không được lời cầu xin mang tính oán trách đã chộp lấy con dao gọt trái cây trên bàn rạch 1 đường trên mặt của bà mama đó làm bà ấy hoảng hốt vội quỳ xuống xin tha tội, các nô tì ở phía sau cũng đồng loạt quỳ xuống cầu xin
– Có chuyện gì thế hả? sao ồn ào dữ gì? Nô tì các ngươi muốn chết hết hả?.- một giọng nam vọng lại từ xa
– Này, huynh từ đâu xuất hiện vậy, mau đi đến chỗ khác chơi đi đừng làm phiền ta nữa, chuyện ở đây sẽ do muội quản không cần huynh chen chân .- nàng dở giọng chanh chua với lục ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-mau-goi-ta-la-hoang-thuong/2182639/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.