Ăn uống no nê, nó với Quốc An tay trong tay trở về, chợt bất ngờ ở đâu xuất hiện trước mặt một tên con trai làm cả hai đứa hết hồn.
-Tắng tắng tắng tăng, hết hồn chưa hả?
-A, là ông thật sao hả?
Khỏi phải nói, sự xuất hiện bất ngờ của Hoàng lằm nó và Quốc An ngạc nhiên cỡ nào, nó sung sướng muốn chảy nước mắt.
-Chưa hết đâu, còn một ngạc nhiên dành cho hai người nữa nè.
Hoàng lại nắm tay Thanh Ngân đi tới, cả hai nhìn nhau đầy âu yếm làm nó nổi hết da gà.
-Hai người từ khi nào vậy hả? Quốc An cũng bất ngờ không kém.
-Gần một năm rồi.
Thấy nó vẫn còn đơ, Ngân bước tới ôm nó.
-Mon, bạn ổn không? Xin lỗi vì đã không ở bên bạn....
Cả nó và Ngân đều khóc, nó chưa từng nghĩ sẽ gặp lại Ngân và Hoàng lúc này, nó nhớ lắm những ngày tháng tụi nó bên nhau.
-Không ổn xíu nào hết. Nó thút thít.
Ngân buồn bã nhìn nó, phải thôi, lúc nó gặp chuyện buồn chẳng có ai an ủi, nhất định sẽ rất đau.
-Không ổn vì chuyện của hai người đó, ông Hoàng nói sau này nếu tôi già cả mà không ai lấy ổng sẽ cưới tôi. Bây giờ hai người là một cặp, chẳng phải tôi ế sao?
Cả ba đứa kia đều bật cười, con nhỏ này lúc nào cũng giỡn được.
-Bà mà ế gì, chẳng phải lúc nào cũng có thanh niên nghiêm túc kè kè bên sao. Hoàng đá mắt sang Quốc An.
-Không phải đâu, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-khi-nao-em-moi-lon-day-ha/2499836/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.