Chờ Bảo về, Quốc An ngồi nói chuyện nghiêm túc với nó.
-Cấm cậu đi làm thêm nữa.
-Vô lý, cậu lấy đâu ra cái quyền đó chứ.
Quốc An mà mình quen biết sao lại có những đòi hỏi vô lý giống hắn vậy không biết.
-Cấm cãi, cậu chỉ việc nghe lời thôi biết không hả?
-Cậu bị điên à? Lên cơn thì để tôi lấy thuốc cho mà uống.
-Tôi nói rồi, cậu mà không nghe lời thì đừng có mà trách tôi. Quốc An vẫn rất dứt khoát, cậu không muốn nó cực khổ một xíu nào.
-Không nghe, không nghe, không nghe đó, cậu làm gì tôi.
Con nhỏ này đúng là lỳ lợm, để tôi xem có ai dám thuê cậu làm không cho biết, dám cãi lời tôi hả.
............
Tại Ý, hắn dốc hết sức để lo công việc của mình, nhưng trong lòng không ngừng nghĩ đến nó, cảm giác bị nó hiểu lầm rất khó chịu, nhất định phải thanh minh vụ này mới có thể lấy lại lòng tin nơi nó.
-Tôi cần bay về Việt Nam gấp, cậu sắp xếp cho tôi sáng mai đi sớm. Hắn quay sang ra lệnh cho Quân, tay thư ký đắc lực.
-Ngày mai có cuộc họp quan trọng thưa Tổng Giám Đốc.
-Bỏ hết cho tôi.
-Vâng, anh về có việc gì thế ạ? Quân thắc mắc tại sao hắn lại về gấp mà không thông báo trước.
-Tôi về giải quyết chuyện của Tường Vy, để báo chí đăng tin như vậy không được.
-Tổng Giám Đốc suy nghĩ kỹ chưa ạ? Tôi thấy từ khi báo chí đăng tin chuyện của hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-khi-nao-em-moi-lon-day-ha/2499816/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.