“ Bộ ở nước mình không có biển hả? ”
Hàng chục người đưa ánh mắt phán xét nhìn về phía ban tổ chức chuyến đi chơi này. Rõ là mấy năm trước năm nào cũng đi biển cả rồi, năm nay được dịp du lịch sang nước khác, ấy mà mà địa điểm đầu tiên vẫn là đi tắm biển. Bọn họ đây là nhân viên văn phòng chứ có pảhi con dân của biển cả đâu mà suốt ngày cứ chở đi tắm biển quài vậy chứ?
" Chủ tịch, bộ kiếp trước anh là người cá nên kiếp này muốn chôn vùi cả công ty dưới biển mới chịu hả? ” Lục Hải tiến đến khoác vai quý ngài đã đề xuất việc tắm biển vào lịch trình của chuyến đi với gương mặt không mấy vui vẻ, anh đây là chả mang theo cái quần cộc đi chơi nào để đi biển hết nên giờ phải mặc tạm chiếc quần ngắn mặc đi ngủ để ra tắm biển cho bằng mọi người.
Cả một tập thể công ty trừ ban tổ chức và vị chủ tịch ra thì chả một ai biết trước lịch trình sẽ đi đâu cả, phần vì tin tưởng công ty, phần vì lười vào xem dù bảng lịch trình đã được đăng trong nhóm chat tận một tháng trước đó. Tuy nhiên, bọn họ ai nấy đều may mắn hơn Lục Hải là có soạn sẵn đồ ngắn cho chuyến đi này, nên cũng coi như là không bất tiện lắm cho mấy.
" Cậu mặc quần doraemon không thấy ngại hả? ” Nhất Dương cố tình né tránh người trước mặt, sợ sẽ bị người khác hiểu lầm là có quen biết với người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-hom-nay-lai-noi-thu-tinh-roi-/3577139/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.