Kể từ ngày xác nhận tình cảm với đối phương, cuộc sống của hai người họ vẫn trôi qua rất bình thường và không có gì khác lạ, chỉ có điều, cả hai đều biết rõ mình đã không còn xem đối phương là anh em nữa rồi.
" Có chuyện gì mà trông em vui quá vậy? ”
Nhất Dương tiến vào phòng làm việc của hắn, trên tay mang theo ly cà phê đến tặng kèm theo dáng vẻ ôn nhu như mọi ngày.
" Chỉ là.. có chút chuyện vui thôi ạ. ”
Bộ dạng cười nói đỏ mặt của hắn vừa nhìn vào đã biết có tình yêu rồi. Đối phương cũng vì thế mà có chút khựng lại, gương mặt vui vẻ ban nãy bỗng trở nên điềm đạm lạ thường.
“ Thôi em làm tiếp đi nhé, nhớ uống mau không đá tan ”
“ Vâng ạ ”
Nhất Dương bước ra khỏi phòng với tâm trạng buồn bã, anh vốn đã thích hắn từ những ngày đầu tiên hắn bước vào công ty làm. Vẻ ngoài điển trai thêm tính tình hoà nhã đã cuốn hút anh không dứt đến tận bây giờ.
Thế mà, dù có cố gắng thể hiện tình cảm đến cỡ nào, anh đây vẫn là không thể nào bước ra khỏi ranh giới mà hắn đã vạch ra, cứ thế mà chôn vùi tình cảm không được, muốn tiến tới cũng chẳng có cơ hội để mà làm.
“ Đệt, thằng chó nào - à nhầm chào chủ tịch ạ…”
Lục Hải lớ ngớ đứng bố đời xui sao mà lại tông thẳng vào ngực của chủ tịch, vốn định khua môi múa mép chửi đối phương nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-hom-nay-lai-noi-thu-tinh-roi-/3577137/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.