“ Ba à~cho con nghỉ học một buổi nha~”Doãn Khiêm hệt như cái đuôi nhỏ của hắn, lủi thủi theo sau lưng suốt cả buổi sáng khiến hắn chẳng có tâm trạng làm việc gì.
“ Lí do?”
“ Tại hôm qua con lỡ làm bể cửa kính phòng học nên sợ…nay giáo viên thấy rồi hỏi tội…”
“ Hả?”Hạ Lâm vừa nghe xong, cơ mặt liền co lại, tên tiểu tử này càng ngày càng lớn gan rồi đây!
Tên nhóc tì Doãn Khiêm này mới ngày nào còn gọi dạ bảo vâng, thoáng một cái đã trở thành cậu thiếu niên bên ngoài ưa nhìn, bên trong đầy tội!!!
“ Không được, phải đi học. Có gì…giáo viên mà biết thì kêu họ gọi điện cho ba rồi ba giải quyết cho” Hạ Lâm xoa xoa hai bên thái dương, rốt cuộc là kiếp trước hắn đã gây ra tội tình gì mà rước ngay cái của nợ này vậy chứ?
“ Dạ…thôi con chuẩn bị đi học đây~” Doãn Khiêm bước đi với chút sức lực cuối cùng, gương mặt gượng ép tỏ thái độ rõ ra mặt.
“ CÒN RỀ RÀ KHÔNG MAU ĐI? "
Vừa dứt lời cậu nhóc ban nãy còn đứng trước mặt giờ đã thoáng chốc biến mất khỏi tầm nhìn của hắn.
“ Haiz, cũng đã mười sáu năm rồi nhỉ? biết thế ngày trước không bắt nó gọi bằng ba là được rồi!”
Năm nay hắn_ Hạ Lâm vừa sang tuổi 25, ấy thế mà thằng con trai hắn đã 16 tuổi rồi. Chà, vừa nghe đã thấy vô lí rồi nhỉ? mà cũng phải thôi, có phải là con ruột đâu mà hợp lí cho được!
16 năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-hom-nay-lai-noi-thu-tinh-roi-/3577118/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.