.. Cũng đã đến lúc...
... Chuyến đi chơi ba ngày hai đêm này sắp kết thúc...
Lăng Từ Nhật uể oải chống cằm nhìn chiếc túi đầy quần áo cùng đồ lưu niệm, khẽ thở dài... Sáng ngày mai là đã khởi hành về trường rồi... Mà suốt hai ngày nay, Dương Khánh Nam và cô cứ tránh mặt nhau suốt. Cảm giác rất khó chịu, cứ như bị hàng ngàn con kiến bò đi bò lại trong tim...
- Bà đừng ngồi đó nữa!! Đi tắm đi!!...
Lệ Nhan bước ra ngoài phòng tắm, bước gần lại chỗ Tố Mạc Như nói lớn. Tố Mạc Như khẽ bỏ quyển sách đang đọc dở trên tay xuống, đôi mắt hờ hững liếc qua chỗ Lăng Từ Nhật, vội bước đi....
Lăng Từ Nhật nghe tiếng "Cạch" phát ra từ phía cửa... Đã biết Tố Mạc Như đang yên vị trong phòng tắm, lại khẽ thở dài một cái...
- Tôi ngủ đây!! Có gì bà gọi tôi dậy nhé?...
Chưa nghe được câu trả lời, cả thân người đã ngã phịch xuống giường nệm êm ái. Cố nén khó chịu trong lòng mà chuyên tâm đánh một giấc, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ... Lệ Nhan nhìn qua Lăng Từ Nhật, đuôi lông mày khẽ nhếch lên một cái. Bình thản tiến về phía cửa phòng tắm, gõ nhẹ...
- Đi thôi!!! Cô ta ngủ rồi...
...
.
.
.
...
Trong một cái nghĩa địa gần bờ biển, nhóm học sinh trường THCS Huyền Lai đứng đến dày đặc. Ánh đèn tỏa sáng lốm đốm đẹp như đom đóm vào mùa hạ. Tiếng nói đùa rôm rả cùng tiếng hét chói tai đầy tức giận của các thầy cô. Cũng trong số đó, một đôi mắt lười biếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-goi-toi-la-anh/729102/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.