🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Khi bác sĩ đẩy chiếc giường trắng ra khỏi phòng bệnh, mang theo người con gái ấy, với cái lắc đầu đầy tàn nhẫn. Hành lang lại một lần nữa truyền đến tiếng khóc vang dội...

Mẹ Lăng gương mặt xanh xao, phút chốc cả thân thể đổ ập xuống phía sau, ông Lăng đỡ lấy vợ mình, gương mặt của bậc trưởng lão thoáng chốc nheo lại, đầy thống khổ...

Lăng Nhã Linh không màng đến sàn nhà lạnh buốt, quỳ sụp xuống, khóc thật lớn đầy sự tê tái...

Ba mẹ họ Dương không nói gì, chỉ có gương mặt buồn phiền vẻ tiếc nuối...

.

Chỉ có Dương Khánh Nam, anh vẫn đứng thẫn thờ ở một góc phòng bệnh, như đang theo dõi một bộ phim buồn, mà giờ đây lòng anh cũng trống rỗng...

Cô đi rồi sao??

Lăng Từ Nhật đi rồi??...

Cô đi rồi...

.

Anh không tin!!!

Trên gương mặt anh sự đau đớn khẽ bủa vây. Dương Khánh Nam răng khẽ nghiến, chân dường như bước nhanh hơn, mà đích đến chính là cái giường bệnh trắng toát kia. Chưa để y tá trở tay, anh đã giật phắt cái khăn trắng trùm đến phủ mặt...

Hình ảnh ấy lại hiện ra một lần nữa khiến anh sững sờ...

Một bàn tay to khẽ đặt lên vai anh, khiến anh ngỡ ngàng xoay đầu, nước mắt không kiềm được lại đầy hốc mắt...

Cha anh khẽ đặt tay lên vai anh, nhìn bằng một ánh mắt đầy tạp xúc, lắc đầu...

- Để con bé đi đi con!!

Dương Khánh Nam định mở miệng nói gì đó, nhưng rồi liền mím môi, đôi mắt sắc sảo hằng ngày bỗng rũ xuống... Đôi tay đang nắm chặt chiến khăn trắng ấy cũng từ từ buông ra. Đôi mắt anh nhìn người con gái nằm trên giường, gương mặt này... đôi môi này... đôi mắt này...

Đôi môi này không phải vừa nãy còn cười với anh sao??

Đôi mắt này không phải lúc nãy còn nhìn anh sao??

Chẳng phải lúc nãy... cô vẫn còn ở đây sao??...

Vậy gương mặt trắng bệch này, đôi mắt nhắm nghiền này, liệu đang là của ai vậy??...

Dương Khánh Nam chỉ còn biết đứng lặng im câm nín, đứng nhìn bóng cô khuất xa...

Đôi mắt anh lại một lần nữa truyền đến những cơn đau nhức...

Anh gục mặt xuống, lại để cho nước mắt lăn dài...

...Cô đi thật rồi...

...

Anh chính là đã nghe, câu chuyện giữa phòng khách ngày hôm ấy...

Anh biết được sự thật, anh biết sự thật tàn nhẫn đến mức nào, và biết... cô tàn nhẫn đến mức nào...

Cô hành hạ anh như vậy, đã đủ chưa??...

Anh đau khổ như vậy, đã đủ chưa??

Sao cô lại đến với cuộc đời anh, rồi từ khi nào bản thân đã nhận ra, bản thân không thể sống thiếu cô như vậy??...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.