- Chị Hương, chị vào nhà cùng em đi chứ.
- Ừ.
Nói xong, tôi chạy đến, bế xốc bé Heo, vui mừng biết chừng nào.
- Em biết chuyện rồi hả? Giờ thì em trở thành em gái họ của chị rồi. Hi hi.
- Mẹ kể chuyện xong thì em thấy vui lắm ý. Không ngờ lại là chị nha.
- Ừ. Thôi vào nhà nào.
Thả bé Heo xuống, hai chúng tôi tung tăng chạy nhảy rất là thú vị. Ôi, đến bây giờ tôi mới chịu nhìn kĩ lại căn nhà này. Nó to vượt sức tưởng tượng luôn, hai bên đường đi được bày rất nhiều cây cảnh đẹp. Trông thật là bắt mắt nha. À, mà khu vườn cũng rộng nữa, bao nhiêu là hoa và cây xanh. Vừa đặt chân vào bên trong, tôi đã sửng sốt không nói thành lời, vì nó quá đẹp và mê người. Tôi chưa bao giờ được thấy kiến trúc như thế này cả, giống như các kiến trúc được kết hợp tạo nên nó. Hiện tại, dì đang ngồi ở phòng khách. Thấy tôi thì mừng rỡ, dì ân cần bảo.
- Tiểu Hương, cháu ngồi xuống đi chứ. Sao lại cứ đứng ra thế?
- Hì hì hì. Tại đẹp quá, dì ạ. Mà từ nay dì cứ gọi cháu là Jen đi chứ. Cháu muốn thay đổi một chút.
- Ừ. Giờ cháu thấy đói chưa? Hay để dì bảo người chuẩn bị nha.
- Dạ, không ạ. Cháu sẽ đợi mọi người đầy đủ mà.
- Vậy bé Heo à, con đưa chị lên phòng nha.
Từ đâu bé Heo cười cười, kéo tuột tôi lên phòng còn nói lại.
- Con biết rồi ạ.
Sặc. Tôi kiệt sức mất thôi. Cái cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-de-thuong-em-la-cua-toi/648615/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.