- Mới sáng sớm mà anh đã đến đây. Chẳng lẽ là gặp hắn?
Kin giật mình, hoảng hốt xua tay.
- Không phải, nhóc hiểu nhầm rồi.
- Trễu anh vui thật. Mà cái va li này là sao?
- Thì anh chuyển đến ở với nhóc mà.
- What? Hai người làm lành rồi à?
- Anh ta đã đồng ý cho anh ở đây.
Tôi che miệng cười, lẩm nhẩm:
"Anh ta mà tốt như vậy á? Chắc hẳn có gì mờ ám ở đây?
- Anh vào nhà đi!
- Ừ.
Tôi cùng Kin vừa nói chuyện vừa nhanh chân dải bước về phía cửa. Kin để đồ đạc ở trên ghế sô fa, liếc nhìn vào trong bếp, cười nói.
- Em đang làm bữa sáng hả?
- Vâng. Nếu anh chưa ăn thì tí nữa vào ăn cùng nha.
- Tất nhiên.
- Em lên gọi cái tên điên kia đây. Ở chung nhà với anh ta đến là khổ.
Mặt tôi hằm hằm như chuẩn bị giết người, dậm chân tiến thẳng đến phòng hắn đập rầm rầm.
- Tên kia, trời sáng rồi!
Và một tiếng quát lớn vang từ căn phòng.
- Biến đi! Để yên cho tôi ngủ.
Lại còn như vậy nữa hả? Được thôi. Tôi đã có cách khiến anh phải thức dậy rồi. Lấy trong phòng bếp một cái xoong và một chiếc thìa, tôi lao thẳng vào phòng, gõ lấy gõ để. Bong... Bong... Nào! Để xem anh có ngủ được không? Đúng như dự đoán, hắn bật dậy, hét lớn.
- Cô làm gì vậy hả? Cút ra khỏi phòng...
Hình như nhìn thấy tôi, hắn im không nói nữa. Tôi trừng mắt, nghiến răng.
- Cút ra khỏi phòng nào? Anh thử nói lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-de-thuong-em-la-cua-toi/648587/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.