Nó phẫn nộ, hét.
- Trái bí ngô? Anh nói hết chưa? Một người vừa dễ thương vừa đáng yêu như này mà dám bảo là quả bí ngô à?
Hắn bật cười lớn, chọc ghẹo Tiểu Hương.
- Ha ha ha... Quả bí ngô thì dễ thương và đáng yêu nỗi gì cơ chứ.
Nó năm chặt hai tay, vẻ mặt quyết tâm, nghĩ:
"Hắn dám gọi mình là quả bí ngô. Chờ đấy, ta sẽ trả thù.
" Hắn cười nhạt.
- Dù sao thì tôi cũng thích kiểu mạnh mẽ của cô. Nhưng mà...
Hắn cố tình kéo dài giọng ra, làm nó sốt ruột.
- Dám **** tôi thì cô chuẩn bị tinh thần đi.
Nó lo lắng, thụt lùi, đóng rầm cửa lại, lè lưỡi
- Còn lâu nha. Anh cứ đứng đó mà chơi đi.
Hắn cười gian, nó loáng thoáng nghe hắn nói.
- Cô đừng hòng thoát khỏi Trương Vĩ Thiên Ân này.
Và hắn nhảy lên xe, phóng đi mất hút. Sự lo lắng, sợ hãi dâng lên trong lòng. Nó gạt đi những cảm xúc đó, vào trong nhà, ăn sáng và bắt đầu dọn dẹp nhà cửa.
Cơn bão tố đang đến trong khi cô bé vẫn vui vẻ, không chút lo âu. 2h30 chiều.
Bước ra khỏi nhà, nó đạp xe đến công viên gần nhà. Hôm nay là chủ nhật nhưng công viên cũng chẳng đông người cho lắm, rất vắng. Nằm trên bãi cỏ xanh mơn mởn, nó nhìn ngắm bầu trời trong xanh, thả hồn vào mây, gió. Không chút vướng bận, không lo âu, không buồn phiền. Cảm giác thật thanh thản, yên bình! Dường như nó đang bay cùng mây, cùng gió. Từng cơn gió nhẹ của mùa hè tạt vào mặt Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-de-thuong-em-la-cua-toi/258880/chuong-4.html