Lục Minh và Tiểu Quỳnh quay lại bàn ăn. Cô ta vẫn cầm tay Lục Minh. Trước mặt mọi người, tự nhiên kéo cậu ta ngồi cùng vào dãy ghế phía chú Lục.Tám con mắt của bốn bậc phụ huynh đều đổ dồn về trên mặt Tiểu Quỳnh.
"Con khóc đò à?"
"Dạ."
Lời thừa nhận của Tiểu Quỳnh, làm dấy lên lòng tò mò của cô gái đang ăn ngon lành phía đối diên. Cô khẽ liếc mắt.
Là khóc thật! Hai mắt còn đỏ thế kia mà!
Cô lia ánh mắt đến kẻ đầu sỏ.
Lục Minh từ khi ngồi vào bàn vẫn đặt ánh mắt ở chỗ Tiểu Ninh. Khi bắt gặp ánh mắt chấn vấn của con nhỏ. Cậu định nói: Không lên quan đến tớ!
Nhưng không, Tiểu Ninh không phải nhìn cậu mà hai con mắt to đen của nó đang kinh ngạc nhìn chằm chằm vào một bên ngực phải của cậu.
Gì đây? Học thói háo sắc à?
Lục Minh nhếch bên mép, nhìn theo.
Thôi xong!
Cái áo sơ mi bảnh bao cậu mới mua. Hôm nay, mặc cho xứng đôi với nó. Rõ ràng là rất sạch. Nhưng giờ đây nước ướt tèm lem. Mà có phải thế thôi đâu! Ở đó, còn in cả hình một cái miệng đỏ chót.
Là tác phẩm của Tiểu Quỳnh. Lục Minh cuống cuồng đưa tay lên che lại. Khi ngó qua Tiểu Ninh, cậu bắt gặp cái bĩu môi của nó.
Lục Minh: Không như bà nghĩ đâu nha!
Tiểu Ninh: Tui nghĩ gì?
Lục Minh: Là xxx đó?
Tiểu Ninh: Ai thèm quan tâm!
Lục Minh: Có thật không?
Tiểu Ninh: Thật!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-anh-yeu-em/2611899/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.