Ngày chủ nhật thật yên bình. Không có vội vã, không có nôn nóng. Cảm giác thật nhẹ nhàng.
5 giờ sáng, Lục Minh gập chiếc laptop. Cậu mới gửi bài tập qua cho thầy giáo. Và nhận cuộc gọi video của Tiểu Quỳnh.
Lấy đôi giày thể thao. Lục Minh kéo nhẹ rèm cửa sổ. Cậu đưa mắt nhìn ra.
Bên ngoài, trời đã sáng. Trong ánh sáng tờ mờ còn chưa rõ, Lục Minh muốn chạy một vòng.
Năm phút sau, cậu đã có mặt tham gia cùng các cô, các chú tập thể dục buổi sáng.
Cậu chạy bộ trên đoạn đường gần nhà.
Trong cái se lạnh của sương mai, lòng Lục Minh chợt bức rức. Cậu cảm thấy ngột ngạt. Không phải do lạnh. Cũng không phải vì đường xá chật chội như những ngày đầu tuần. Mà bởi lời nói của con nhỏ trong cuộc gọi video lúc sáng sớm.
"Lục Minh, tớ suy nghĩ kĩ rồi! Tớ chuyển về học với cậu!"
"Cậu bị hâm à!"
Phản ứng của Lục Minh làm Tiểu Quỳnh bật cười. Bởi nó biết, không phải cậu ta lo cho nó. Mà đang sợ, nó làm ảnh hưởng đến con bé Tiểu Ninh kia.
"Cậu sợ?"
"Tớ không sợ gì cả!"
"Vậy thái độ đó là cậu đang lo cho tớ à?"
Lục Minh im lặng. Tiểu Quỳnh cũng im lặng. Nó biết, cậu ta đang khó xử.
Qua màn hình, Tiểu Quỳnh thấy Lục Minh đang cúi đầu. Cậu ta vò đầu, bứt tóc.
Thái độ gì đây? Không lẽ tức giận, chuẩn bị cho ăn mắng?
Đúng như nó dự đoán. Sau mười giây tự dày vò cái đầu, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-anh-yeu-em/2611884/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.