Sau khi bị Lục Minh cho ăn mấy cú đấm. Năm thằng kia ngoan ngoãn dọn dẹp hiện trường. Tuy trước mặt thì tỏ ta …kính nể. Nhưng sau lưng thì tụi nó thầm ghét Lục Minh như mèo ghét chó. Ỷ ta đây có chút võ bắt tụi nó làm còn cậu ta nhàn nhã ngồi chơi.
Một trong năm thằng thấy cảnh đó ngứa mắt nên nó bước lên.
“Sao mày không làm?”
Lục Minh ngước mặt nhìn nó. Không nhìn thì thôi thấy rồi lại muốn cho ăn đấm. Đã dám phá hoa của Tiêu Nịnh thích! Giờ còn to gan đòi hỏi công bằng. Lục Minh thấy chán nên quay mặt luôn không thèm trả lời.
Thái độ đó làm thằng kia sôi máu. Nó lại hét to hơn.
“Tao hỏi sao mày không làm?”
“Sao tao phải làm? Hoa là tụi mày bẻ! Lá là tụi mày bức!”
Còn đứng ở đó hét to lên cho ai nghe hả? Đã báo đời anh mày phải bỏ học tiết đầu. Tiểu Ninh không có sách vở để học. May là anh mày lớn hơn nên không thèm chấp. Nếu không miệng lũ nhóc tụi bay không chỉ rỉ chút máu đâu!
Thằng kia nghe Lục Minh nói vậy nên càng tức hơn.
“Do con… bò mày hết!”
Lục Minh đứng dậy. Trừng mắt vào thằng kia. Nó thấy ánh mắt Lục Minh nhìn nó. Nó hơi sợ nhưng sự thật là vậy.
“Do bò …”
“Ăn nói đàng hoàng chút đi!”
Được! Anh mày lang thang quán xá nhiều. Toàn giao lưu thứ ngôn ngữ bẩn. Mày lại muốn nghe ngôn ngữ văn hóa? Anh mày hôm nay chiều tất.
Hắn khịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-anh-yeu-em/2611858/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.