🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngày thứ ba kể từ khi Tiểu Ninh bị sốt.



“Lục Minh!”



“Tiểu Ninh, em tỉnh rồi hả?”



Lục Minh đang cúi đầu lau hai bàn tay cho Tiểu Ninh. Nghe tiếng gọi mềm yếu của con nhỏ mà cậu mừng muốn nhào vô ôm lấy nó.



Nhưng trên người nó vẫn còn gắn sợi dây chuyền dịch. Cậu sợ sự nông nổi của mình sẽ làm con nhỏ đau. Cậu đành chịu khó nhoài người qua giường.



Tiểu Ninh nằm trên giường ráng giương hai mí mắt, cố mở to hơn chút để thấy rõ xung quanh. Nó không khó để nhận biết nơi nó đang nằm là ở đâu!



“Mình sao lại vào viện rồi?”



“Em bị sốt!”



“Sốt?”



Chỉ từ đó thôi cũng đủ làm Tiểu Ninh giật mình. Vì câu mà mẹ thường hay dặn nhất là: Con đừng để sốt biết không?



Mẹ nói: Lúc con sốt sẽ làm mẹ giảm thọ! Sốt một ngày mẹ giảm thọ mười năm!



Mà nó thì không muốn mẹ giảm thọ. Trong trái tim bé nhỏ của nó. Mẹ là nhất. Nó muốn mẹ sống thật lâu, thật lâu với nó.



Thấy con nhỏ vừa tỉnh dậy cứ ngớ ra. Lục Minh đưa tay nhéo nhẹ vào chóp mũi của nó.



“Em đã sốt cao suốt hai ngày liền!”







Hai ngày luôn cơ á? Vậy mẹ nó chẳng phải mất trắng hai mươi tuổi rồi sao? Rồi đây nó biết sống sao khi một ngày nó không còn mẹ ở bên cạnh nữa?



Nghĩ đến mẹ Tiểu Ninh lại đau lòng. Nó ngơ ngẩn nghĩ về mẹ. Về một ngày nó bỗng thành cô nhi. Vậy là nó khóc.



Lục

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-anh-yeu-em/2611852/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.