Sau một tuần nghỉ học, lũ bạn trong lớp gặp lại Tiểu Ninh và Lục Minh. Khỏi phải nói, tụi nó mừng đến chảy cả nước mắt. Đám con trai ngay lập tức muốn ôm Tiểu Ninh lên quay vài vòng cho thỏa. Còn đám con gái bu quanh Lục Minh xem thử Lục soái ca của tụi nó có sụt kilogam nào không?
Không khí đang náo nhiệt. Tiếng cười vui đang say. Tụi nó chợt giật mình bởi tiếng quát của ai kia.
“Mừng vậy đủ rồi! Mau giải tán!”
Lục đại soái không thích cảnh đu đu, kéo kéo nên phát lệnh thật to.
Tiểu Ninh mới ốm dậy cần nhiều ôxi hít thở cho khỏe. Lũ trai choai choai kia cứ bu quanh con nhỏ như vậy. Có bao nhiêu ôxi chúng nó hít hết còn đâu dành cho Tiểu Ninh?
Nghe tiếng quát như thiên lôi hạ búa giữa trời quang mây tạnh của Lục Minh. Đám con trai, con gái tự động giải tán.
Hoàng Dũng, Lan Nhã và Hạo Kỳ nãy giờ im lặng đứng ngoài vòng xem cảnh vui, chờ cơ hội. Vừa thấy đám người kia tản ra, ba đứa liền sáp vô dành ôm Tiểu Ninh cho hết nhớ.
Không biết tụi nó ôm kiểu gì. Và mắt mũi để ở đâu mà người được ôm thật muốn trở cái túi xách đang cặp nách đập luôn vào mặt tụi nhóc.
Ba đứa nhóm ngũ quỉ: Tiểu Ninh hôm nay vừa tăng cân lại vừa có mùi thuốc lá?
Ở dưới lớp vừa có tiếng thét lên nho nhỏ. Lại vừa có tiếng cười rúc rích. Rồi sau đó là tiếng của Lục Minh hô to.
“Cả lớp đứng!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-anh-yeu-em/2611847/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.