Sau cú chụp nhái. Nhìn chiếc áo phông trắng dính đầy bùn đất, Tiểu Ninh vẫn còn tức mấy con cào cào.
Mấy nhóc mà để chị thấy lần nữa. Chị không cho mấy nhóc vào bì thì chị không phải là Bạch… Tiểu… Ninh!
Lục Minh lo phủi cỏ, lau bùn cho con nhỏ. Tuy không có nhìn lên nhưng cậu cũng biết được con nhóc đang cay cú. Vì cậu nghe được hơi thở nặng nề của nó.
Ngước lên, thấy chiếc áo phông trắng của nó có vẻ ướt khá nhiều. Cậu bèn xoay lưng cởi phăng chiếc áo đang mặc trên người đưa sang cho con nhỏ ở phía sau.
“Cậu qua hàng lau bên kia thay gấp ra!”
Ai lại đi mặc áo con trai bao giờ? Tiểu Ninh lưỡng lự chưa muốn cầm.
“Nhanh!”
“Nhưng áo tớ…ướt có chút thôi. Nắng lên khô nhanh ý mà!”
“Nghe lời tớ. Không về nhà cậu sốt nữa đó!”
Nghe đến sốt. Tiểu Ninh cũng thấy sợ. Nó bèn dứt khoát cầm áo Lục Minh đưa nhắm hàng lau bờ kênh thẳng tiến.
Đi được hai bước con nhỏ lại dừng chân. Nó ngoái cổ nhìn Lục Minh.
“Thế cậu…mặc gì?”
“Áo da!”
Tiểu Ninh còn đang suy nghĩ, chiếc áo da mà Lục Minh mang theo định mặc là loại áo như thế nào đã nghe cậu ta quát lớn.
“Nhanh lên!”
Nó bèn nhanh chân đi thực thi nhiệm vụ kẻo lỗ tai nhỏ của nó bị đau nhức khi nghe Lục Minh giảng đạo.
Năm phút sau, nó trở lại. Trên người đã có một chiếc áo mới. Chiếc áo có dòng chữ: ‘love you’ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-anh-yeu-em/2611845/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.