Mùa thi qua đi. Vứt lại sau lưng bao muộn phiền, lo lắng. Kệ tiếng ve trên nhành me giục hè rộn rã. Kệ từng chùm hoa phượng rực đỏ một góc trời. Cả lớp liên hoan bữa rồi chia tay.
Gọi là liên hoan nhưng thật ra không có gì. Vài chiếc bánh kẹo trải dài trên bàn mỗi đứa. Cả lớp vừa ăn vừa nghe cô giáo chủ nhiệm dặn dò. Suốt bốn năm gắn bó với lớp, tình cảm cô dành cho tụi nó như người mẹ lo cho những đứa con. Và ngược lại. Lời căn dặn ở thời khắc này cứ như lời của mẹ tụi nó căn dặn con trước lúc đi xa. Nghe mà nẫu cả ruột gan. Tự nhiên, cả lớp thấy yêu, thấy nhớ tiếng la rầy hàng ngày của cô giáo.
Bữa cuối cùng nên đứa nào cũng bùi ngùi xúc động. Quyển lưu bút chuyền tay cũng đến hồi cất giữ. Từng cái cầm tay trao nhau chợt bịn rịn chẳng muốn buông. Đây là cơ hội tốt để tụi con trai, con gái trong lớp nắm bàn tay thần tượng của nó.
“Ê, hình như tớ thấy Hạo Kỳ cầm tay Tiểu Ninh hơi lâu á!”
“Tớ cũng thấy vậy!”
Tiếng xì xào của Hoàng Dũng và Lan Nhã đã thu hút sự chú ý của Lục Minh, khi cậu đang giúp cô chủ nhiệm trao những phần quà của lớp 9A1 cho từng cá nhân.
Rất nhanh Lục Minh đã có mặt trước mặt Hạo Kỳ. Nhìn bàn tay nhỏ nhắn của Tiểu Ninh nằm trong tay Hạo Kỳ, Lục Minh thấy chướng măt. Cậu thô lỗ gỡ từng ngón tay đang đeo bám như xúc tua bạch tuột của Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-anh-yeu-em/2611827/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.