Mười phút sau, người ta thấy, dưới đường một cô gái trẻ dìu một anh chàng cao to trong gió lạnh. Cô quá bé để có thể là chỗ dựa cho anh. Nhưng không vì thế mà anh ta lấy làm khó chịu. Ngược lại, người ta thấy anh càng vui. Vì theo từng bước chân của hai người, khóe miệng anh ta chưa bao giờ hạ thấp đường cong. Thỉnh thoảng từ trên đỉnh đầu cô, anh liếc nhìn xuống để xem bản mặt bị bắt làm tù binh này của cô, nó cau có ra sao?
“Cô nói xem, liệu tôi có bị cô làm cho tuyệt tử không?”
“Tuyệt tử cái…”
Lần này, Lavender đã kịp thời bụm cái miệng quen chửi của mình lại. Cô ngước mắt nhìn anh. Trưng ra bộ mặt đảm bảo bình an, không có chuyện gì ảnh hưởng đến khả năng sản sinh con cháu cho Lucky yên tâm.
Mà cô nhớ, cô đâu có đạp trúng chỗ đó của anh ta đâu? Tự nhiên anh ta đau rồi ăn vạ cả mình. Hay là do…
“Có phải đêm hôm qua, thầy hơi dùng quá…sức rồi không?”
Lucky trợn cô một cái. Anh định nói: Có đâu mà dùng.
Nhưng thấy cô vinh dự được anh cho đi bên, mà không biết hưởng phúc còn trưng ra bộ mặt lấy làm oan ức kia, Lucky bèn đùa thêm chút.
“Nếu đối tượng là em, anh còn cân nhắc!”
Lần này, Lucky thành công bị Lavender cho ăn một cú đá đúng vào nơi anh đang giã vờ thương tổn. Lucky đứng không nổi, quì gối xuông lề đường. Lavender lấy làm hả dạ. Cô quăng túi xách lên vai bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-anh-yeu-em/2611811/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.