Lăn qua lăn lại mãi đến gần nửa đêm Gia Quân mới tắm xong, lúc hắn bước ra thì thấy An Lạc đang ôm cái gối lòe loẹt của sofa nhà hắn ngủ gà ngủ gật.
Gia Quân đến gần khuỵu gối ngẩng mặt lên nhìn cậu, dưới ánh đèn nhàn nhạt An Lạc trông như con thỏ nhỏ nghỉ ngơi ở ổ của mình, có chút vô hại, lại có chút đáng yêu. Hắn đưa tay sờ lên gương mặt vẫn còn sưng húp của cậu, có lẽ bản thân hắn cũng không phát hiện rằng ánh mắt lạnh lùng thường ngày cũng dần trở nên nhu hòa theo màu vàng ấm áp của ánh đèn phòng.
An Lạc bỗng giật người một chút, Gia Quân vội vã buông tay ra, lúc này mới cất giọng nhẹ nhàng gọi cậu:
"Này, lên phòng ngủ, ở đây lạnh lắm."
An Lạc mơ mơ màng màng tỉnh dậy, cậu dụi dụi cặp mắt nhập nhèm của mình, phát hiện gương mặt Gia Quân đang ở rất gần cậu.
"Nhóc ham ngủ." - Gia Quân mắng một tiếng rồi xoay người lại - "Lên đi."
An Lạc có hơi thất thần nhìn tấm lưng dày rộng của hắn, bất giác một tay níu lưng quần, tay còn lại choàng vào cổ Gia Quân rồi nằm lên đó.
Gia Quân dường như rất hài lòng với thái độ ngoan ngoãn không phản kháng của An Lạc, hắn điều chỉnh tư thế cho vững rồi cõng người lên phòng.
Căn phòng của Gia Quân không lớn lắm, bên trong bày trí khá đơn giản, điều đó khiến cho đống quần áo lộn xộn trên giường hắn càng nổi bật hơn.
"Lúc nãy tìm đồ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-cam-dung-so-/3573682/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.