An Lạc chạy theo Gia Quân ra bên ngoài, cậu phát hiện nơi này là bệnh viện nhỏ ở gần chỗ cậu ở, thi thoảng cậu cũng có hay đi ngang đây lắm. Lúc này có lẽ là tầm khoảng một hai giờ sáng, không khí lành lạnh khiến An Lạc khẽ co người lại, cậu muốn nhanh chóng trở về nhà để ngủ một tí vì sắp đến giờ phải dậy đi làm rồi, nhưng ngặt nỗi vẫn còn lấn cấn chuyện tiền viện phí nên cứ thấp thỏm đứng sau lưng hắn.
Gia Quân ra đến cửa thì đứng lại nhìn ngó xung quanh một vòng, đoạn hắn lôi di động từ trong túi quần ra bấm gọi, sau khoảng hai hồi chuông đầu dây bên kia lập tức bắt máy, chất giọng nịnh nọt của tóc đỏ nhanh chóng vang lên:
"Dạ đại ca chờ xíu em tới liền."
"Làm gì mà lâu dữ vậy? - Gia Quân nhíu mày hỏi.
"Dạ tại gấp quá nên em làm rơi chìa khóa xe xuống khe cửa mãi mới khều được, đại ca chịu khó chờ em xíu nha."
"Nhanh lên đó!"
Gia Quân cúp máy rồi lướt lướt điện thoại như đang kiểm tra gì đấy, bỗng dưng gốc áo bị kéo nhẹ một cái, hắn quay đầu lại liền thấy cậu đang nắm lấy nó, đôi mắt lại âm thầm liếc sang nơi khác chứ chả dám nhìn đến hắn.
"Sao vậy?"
An Lạc đưa ba ngón tay lên, rồi vẽ vào không khí một dấu chấm hỏi lớn, sau đó lo lắng nhìn hắn. Gia Quân lúc này đã muốn cười lắm rồi nhưng vẫn nhịn được, hắn "à" một tiếng kế đó nói:
"Lát nữa nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-cam-dung-so-/3573666/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.