Mộ Giai Nam ra vẻ trấn định, trên gương mặt cũng không bày tỏ cảm xúc,nhưng ánh mắt lại phản bội hắn, hắn gian nan nghiêng đầu sang một bên,vừa muốn đứng lên liền bị Thu Anh Đào một phen đè lại bả vai, sự thậthắn khí lực quả thật không lớn như Thu Anh Đào.
“Chạy cái gì, ngươi sợ ta nha?”
Thu Anh Đào tặc tặc cười, khóa ngồi trên người Mộ Giai Nam, đầu cọ cọ lên hai má Mộ Giai Nam…
“Ta sợ chuyện gì? Chịu thiệt sao?… Người chịu thiệt cũng không phải ta.”
Mộ Giai Nam không được tự nhiên nhắm hai mắt lại, hai tay buông thõng trên giường, hắn hàm hồ trả lời nhưng vẫn không che giấu được hỗn loạn trong lòng.
Thu Anh Đào đối với biểu hiện của Mộ Giai Nam cóđiểm ngoài ý muốn, ngày thường miệng lưỡi hắn trơn tru, kiêu ngạo lưumanh, cư nhiên cũng có lúc khiếp đảm, mất tự nhiên, ngượng ngùng tiểunam nhân, hắc hắc… A, hay là do nàng quá bạo gan đi?
Nàngnhướng mày… cổ đại luôn trọng lễ tiết, nàng bá vương thượng cung thíchhợp không? … Mộ Giai Nam có ở trong chăn khóc tức tưởi, sau đó khôngchịu nổi nhục mà treo cổ tự sát không?!
Thu Anh Đào rùng mình một cái, vội vàng sửa sang lại quần áo:
“Quên đi quên đi, vẫn là không nên khi dễ ngươi, chỉ cần ngươi biết tâm của ta hướng về ai thì tốt rồi…”
Nàng thu hồi chân muốn đứng dậy, lại bị Mộ Giai Nam nghiêng người đặt ở dưới thân, Thu Anh Đào nhìn chăm chú vẻ mặt tức giận của Mộ Giai Nam, nàngchớp mắt mấy cái:
“Ngươi đừng hiểu lầm, ta chỉ là muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-cam-choc-hong-tran/1617277/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.