Giữa trưa giờ ngọ
Ngưu Đại Ngưu thân mang gông xiềng, bịthị vệ áp giải lên đoạn đầu đài. Quan giám trảm uy nghiêm, thưởng thứclệnh bài xử trảm trong tay, chỉ chờ đội ngũ đón dâu của Thất vương giavừa đi qua, liền chấp hành trảm hình.
Tên đao phủ nhìn gông xiềng trên người Ngưu Đại Ngưu. Đao phủ cũng có quy tắc của đao phủ,hắn không khỏi hỏi phạm nhân bị hành hình đã ăn no chưa, có người nhàđến tiễn đưa hay không, đây gọi là tích chút âm đức.
NgưuĐại Ngưu tóc hoa râm hỗn độn phiêu tán, hắn liếm liếm môi, ánh mắt không mục đích đảo qua nhóm dân chúng vây xem. Dưới đoạn đầu đài, đám tiêu sư của Ngưu thị tiêu cục đau thương rơi lệ, chen chúc vì Ngưu tiêu đầu đến tiễn đưa. Ngưu Đại Ngưu thản nhiên cười to, hướng bọn họ vẫy vẫy tay,tiếp nhận chén rượi trong tay tên đao phủ, dũng cảm nói:
“Nam tử hán khóc sướt mướt còn ra thể thống gì?! Lão phu đi trước một bước,thay lão phu chiếu cố tốt cho Nữu Nữu, lão phu kính các người! ——”
Nói xong, Ngưu Đại Ngưu đem chén rượu lớn một hơi uống cạn.
“Tổng tiêu đầu, lên đường thanh thản…”
Những tiêu sư trẻ tuổi đã khóc không thành tiếng, bọn họ đều vì tiêu đầu màkhổ sở, mặc dù không hiểu vì sao Ngưu tiêu đầu giết người, nhưng Ngưutiêu đầu vẫn là người tốt, chẳng lẽ người tốt thường không sống thọ sao?
Bên này một mảnh bi thương, mà cách đó không xa tiếng chiêng trống vangvọng, đội ngũ đón dâu chậm rãi đi đến, hình thành hai cực phong cảnh mâu thuẫn nhau.
Ngưu Đại Ngưu ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-cam-choc-hong-tran/1617271/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.