Khi Thiên trượng hành giả vào nhà, khiến cho các sư huynh đệ trợn mắt há hốc mồm, liên tiếp liền một câu: “Sư, sư phụ, người lão nhân gia sao từ trên dây thừng về đây?” Ngày thường đều là các sư huynh đệ thay phiênđem cơm cho Thiên trượng hành giả, cho dù có gió táp mưa sa, sét đánhtrời quang, Thiên trượng hành giả vẫn sừng sững tu hành trên dây thừng.
Nhưng mà hai người theo sát phía sau đã giải thích nghi hoặc của mấy ngườibọn họ, Thiên trượng hành giả nhìn chung quanh, vài chục năm rồi hắnkhông bước vào căn phòng này, thật sự là già rồi, hắn nhìn rêu xanh trên gỗ cũng cảm thấy thân thiết.
“Mang nha đầu kia đi chữathương.” Thiên trượng hành giả đã xem qua miệng vết thương trên tay ThuAnh Đào, thương thế tuy rằng không nhẹ nhưng cũng không nguy hiểm đếntánh mạng.
Các sư huynh đệ nhìn hay tay nữ nhân, ngón tayđầm đìa máu tươi, đương nhiên không dám chậm trễ. Mộ Giai Nam ôm Thu Anh Đào đi vào một gian phòng khách, hắn nhẹ nhàng đặt Thu Anh Đào xuốnggiường, nàng ngoài cánh tay và bàn tay có vết thương dữ tợn, thì trướcngực và sau lưng cũng đang chảy máu, hơn phân nửa là bị bầm tím do masát.
Mộ Giai Nam đợi mấy sư huynh đệ đem vật dụng trịthương chuẩn bị đầy đủ, hắn từ trong lo lắng nhận lấy thuốc trị thương:“Các ngươi đi ra ngoài đi.”
Các sư huynh đệ cũng không nhiều lời, lập tức đóng cửa chạy lấy người.
Mộ Giai Nam một mực im lặng, hắn chỉ lo buồn rầu không biết phải làm saođể lấy dây thừng dính trong tay nàng ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-cam-choc-hong-tran/1617249/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.