Đợi đến khi mưa tạnh, Thu Anh Đào không thuần thục lắm dắt cương ngựaquay lại đường cũ mà đi, Tống Hàn Nho bị trọng thương nằm trên xe tiêu,hắn ngẩng đầu lên nhìn chăm chú bóng dáng của nàng… Đột nhiên hắn mởmiệng hỏi: “Nàng đúng là đồng ý gả cho bổn vương sao?”
“…” Thu Anh Đào lưng cứng đờ, ngoái đầu nhìn lại thè lưỡi với hắn, sau đó quay đầu tiếp tục đi.
Tống Hàn Nho không hiểu nàng làm như vậy là có ý gì, hắn cứ nghĩ cô nươngnhà người ta xấu hổ cho nên chỉ mím môi cười, cũng không tiếp tục hỏinữa. Hắn vốn có ý định cưới Ngưu Nữu Nữu, mà sau khi trãi qua hoạn nạnlần này, hắn càng kiên quyết hơn với ý định của mình.
Thu Anh Đào không ngừng thúc ngựa đi về phía trước, vì muốn nhanh chóng đến Hoàng thành, nàng dùng sức dắt cương ngựa đi trước, nhìn vào có cảmgiác như không phải ngựa tự đi mà do nàng kéo đi vậy.
Đường núi gập ghềnh, Tống Hàn Nho trên xe bị xóc nảy phun ra một ngụm máu,hắn lau cái trán đổ mồ hôi: “Đến chân núi phía trước ngừng lại nghỉ mộtchút đi, bổn vương có chút khó chịu…”
Thu Anh Đào quay đầu nhìn về phía hắn, thấy hắn quần áo đầy máu, không khỏi nóithầm trong lòng không được thì cũng phải đi a, nếu không bạn hữu sẽ mấtmáu quá nhiều mà bỏ mạng nha.
Một lúc lâu sau,nàng đem xe ngựa đến trước một khách điếm, tiểu nhị giống như thườngxuyên gặp việc nhìn thấy những khách nhân bị thương, cho nên nhanh chóng sắp xếp phòng, mang cơm vào tận phòng, rửa sạch miệng vết thương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-cam-choc-hong-tran/1617222/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.